Đối phó với chứng trầm cảm do bệnh tật

Khi tôi bắt đầu cảm thấy chán nản, tôi ngay lập tức tìm hiểu xem tôi hoặc môi trường sống của tôi có vấn đề gì không. Tôi cảm thấy như tôi đang làm điều gì đó sai trái. Sau đó, khi tôi bị cảm lạnh hoặc một đợt bệnh khác, tôi nhận ra rằng triệu chứng chán nản [lẽ ra] là để cảnh báo tôi nên chăm sóc bản thân sớm hơn.

Khi triệu chứng trầm cảm hay khi cảm giác chán nản ập đến, tôi biết rằng có nghĩa là tôi có thể bị bệnh. Một khi tôi bị bệnh chắc chắn là tôi đã chán nản rồi. Tại sao lại như vậy, và có thể làm gì để ngăn chặn nó không? Sao tôi không thể nghỉ ngơi và chữa bệnh, và biết rằng mọi thứ sẽ sớm tốt hơn?

Trầm cảm và bệnh tật có chung một tính chất quan trọng: cả hai đều khiến chúng ta thiếu năng lượng. Tôi có cảm thấy như điều gì đó không ổn khi năng lượng của tôi giảm sút. Tôi mất hứng thú với những thứ nên quan tâm, và điều đó chỉ khiến tôi cảm thấy chán nản hơn. Nhưng điều đó không giải thích được lý do tại sao tôi cảm thấy chán nản trước khi bị bệnh. Hoặc có thể, căn bệnh đã có sẵn trong tôi và chỉ không biểu hiện thành các triệu chứng.

Trong cả hai trường hợp, bệnh tật và trầm cảm có thể dẫn đến một vòng luẩn quẩn là tôi làm ít việc hơn và cảm thấy chán nản hơn. Ngay cả khi cơn bệnh qua đi, cơn trầm cảm/ chán nản vẫn có thể kéo dài, nhưng có lẽ đó là do tôi chưa xử lý tốt tình hình.

Để đối phó tốt hơn với hiện tượng này, tôi đã đưa ra một danh sách kiểm tra nếu tôi cảm thấy chán nản.

  1. Hãy tự hỏi bản thân, ngay khi bắt đầu cảm thấy chán nản mà dường như không có lý do, liệu tôi có thể đang bị bệnh không?
  2. Thừa nhận rằng điều đó là có thể và tự khắc phục sự chùng xuống của bản thân. Bắt đầu một số kế hoạch để nghỉ ngơi và bổ sung vitamin (theo bác sĩ của tôi). Có lẽ cần một giấc ngủ ngắn tiếp theo đó.
  3. Nhận ra rằng cơ thể tôi đang tập hợp tất cả các nguồn lực để chữa lành cho tôi và để nó làm công việc của mình. Đừng chống lại quá trình này mà hãy thư giãn và nghĩ về một số điều tôi đang học được ở cuộc sống này. Làm những gì thực sự cần thiết và sau đó liệt kê những việc mà tôi có thể làm khi tôi ổn. Cam kết [bằng cách viết] chúng ra trên giấy còn ngay bây giờ hãy quên chúng đi.
  4. Khi tôi bắt đầu cảm thấy tốt hơn, hãy vui mừng và biết ơn. Gọi cho một người bạn hoặc viết nhật ký nhưng đừng cố gắng quá mức. Hãy bước từng bước!

Chỉ khi hồi phục hoàn toàn, tôi mới có thể quay lại tất cả những việc mà tôi cảm thấy mình phải làm. Nghỉ ngơi và chữa bệnh là được.

Trong suốt quá trình tự nhiên này, nếu tôi nhận ra điều gì đang xảy ra với mình, tôi không cần phải nhượng bộ chứng trầm cảm.

Tân Dân biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times

Donna Martelli
BTV Epoch Times Tiếng Anh
Donna Martelli, từng là một nghệ sĩ múa chuyên nghiệp của vũ đoàn Harkness Ballet ở New York, làm việc tại Khoa Vũ đạo của Đại học Butler, Indianapolis, và hiện cũng là một huấn luyện viên tư nhân và huấn luyện viên Pilates có bằng cấp ở Indianapolis, IN. Cô tổ chức các lớp học, các buổi thảo luận chuyên đề và hội thảo ở Hoa Kỳ và Âu Châu. Cô là tác giả của cuốn sách “When God Says Drop It” và “Why the Dance”, hiện có sẵn trên Amazon và bất cứ hiệu sách nào.
Chia sẻ bài viết này tới bạn bè của bạn